Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Không đề

             Mùa thu vời xa quá
             Nghiêng nghiêng Hà nội phố
             Nắng miên man vàng
             Tóc bồng cặp trễ
             Lụa là khăn san


            Heo may ngập ngừng đầu ngõ
            Thềm gạch mòn
            Rêu xanh
            Guốc gỗ
            Gót chân son
           Cửa bức bàn cài then

           Người di quay dầu ngoảnh lại
          Cong cong mái hiên
          Tóc hong hong gió
           Mùi hương nhu thoang thoảng diu dàng
           Mẹ ngồi đan áo
           Nhớ về xa xăm
           Dòng sông thời gian
           Sẽ còn chở bao mùa thu tới
           Để nắng vàng trời trong
           Xa xanh vời vợi
           Trong vắt buồn chớm thu Hà nội
           Sóng sánh chén chè nóng hổi
           Ban mai một mình
           Nhấm nháp trọn ngày thu
     

Hoa gạo sông Đà

Ủ ươm lửa nắng mặt trời
Nồng men đất,ấm tiếng cười trẻ thơ
 Từ trong mưa rét lạ chưa
Đỏ bừng sắc đỏ gọi mùa nắng lên
Đơn sơ riêng một vẻ riêng
Hoa gạo ơi thắp lửa lên giữa trời
Ngàn xưa nước chảy mây trôi
Ngàn sau vẫn thế đầy vơi sông Đà
Dùng dằng bến,lỡ chuyến đò
Nôn nao hoa gạo đôi bờ Phương lâm



(*)Bến dò Phương lâm thị xã Hòa Bình

Bến Ngăm

Tháng mười đã quá thu      
Đồng bãi vàng hoa cải      
Triền đê hoa cỏ may           
Tím cong chiều Phả Lại      
Lúa đương thì con gái        
Con gái tròn lưng ong         
Khói mùa rơm ngai ngái      
Lưng lửng trời chuyển đông 
Tháng mười ngó mông lung  
Quên quên rồi lại nhớ           
Bến Ngăm mùa trở gió          
Tiếng gọi đò sang sông           
Tháng mười đã chớm đông    
Đồng bãi vàng hoa cải          
  Ngang chợ Trì Phố mới           
Thiên thai mờ bến sông          

Bến Hồ

Gửi các bạn khoa Kiến Trúc K66..


"...Đò đêm người chẳng thấy người
       Râm ran chuyện khúc khích cười chật khoang
    Mới vừa Tết đã sang giêng
       Câu giã bạn trót để quên đôi bờ
    Người đi chín đợi mười chờ
       Đò đêm
       Muộn chuyến
       Bến Hồ
       Đò đêm ..."

(*) : Bến Hồ : Bến đò ngang sông Đuống