Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Phà Thủ Thiêm

Ngày lặng lẽ, nỗi buồn nào dịu dàng
Chiều cuối năm nhạt nhòa vạt nắng
phố ồn ã lòng sao vắng lặng
Dòng sông thời gian trôi...
Ta với ta bóng hình vô định
"Nước ngược dòng"
Lục bình tím đầy vơi
Phà Thủ thiêm chở cạn ngày tất bận
Mỗi chiều về đau đăú mãi người ơi...

31/12'011
Ngày cuối cùng đóng cửa bến phà T Thiêm

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011

Hoa lộc vừng

Vườn có hai cây lộc vừng,cây lớn giống Nam, cây nhỏ giống Bắc.Hoa lộc vừng kết thành chuỗi dài lấm tấm đỏ rất đẹp,mỗi sớm mai hoa rụng đầy dưới gốc,nhìn xa tưởng hồi đêm ai vừa trải tấm thảm màu rực rỡ trên nền cỏ xanh mướt mát.Trồng lộc vừng sẽ "hên"lộc vào nhà dày như kê như vừng...ấy là người ngoài Bắc nói vậy,người Nam gọi là cây lộc dừng, lộc đương dô ào ào bỗng dừng sững lại,hóa thành xui.Dông dài như thế để thấy tiếng Việt mình,tùy vùng miền,cách phát âm,mà diễn mà suy ra nhiều nghĩa,tứ.Ở vườn theo mùa, cây thay lá xanh lộc biếc rồi đơm nụ trổ bông,cây nào cũng yêu cũng quý, cây cho bóng mát không khí trong lành,ấy là tài là lộc.Lộc tự mình làm ra lộc ông bà để lại,chẳng phiền lòng lo toan.Mới có mấy vần thế này:
Lộc vừng chưa thấy "lộc" đâu
Chỉ hoa vừng nở đỏ au trước nhà,
Cháu con hưởng lộc ông bà
Lộc thiên hạ,ấy cũng ba bảy đường
Bổng lộc nhiều,lắm nhiễu nhương
Tham lam, tham nhũng, một phường quan tham
Lộc thần, thánh, lộc trời ban
Giàu nghèo có số,có sang có hèn
Bỏ bon chen,sống để thiền
Vui cùng lộc súng,lộc sen,lộc vừng...

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011

Vườn 3

'Ở ẩn chốn vườn, bạn bè không thiếu không quên vẫn còn có phúc'.vườn 3 gửi đến các bạn cùng lớp 66k một số ảnh chụp buổi gặp mặt nhân ngày 30-4-2011,bạn cũ bạn mới cũng là bạn nhau.


Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket
Photobucket

Photobucket

Photobucket

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

Vẽ : [ Hoa - Nude - Sắp đặt ở vườn và Biển]

Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket
Thăm chốn riêng nhà thơ,họa sỹ Phan VŨ


Khuya muộn anh Vũ điện thoại mai Thụy phải sang nhà xem loạt tranh mới vẽ lạ lắm ,trước lúc tớ tạm khóa cửa chốn này .Tuần tới mình về Sài Gòn ít bữa cần làm một số việc,lời mời cũng gần như mặc định được sắp xếp rồi.Vậy là ok

Photobucket

Nhà anh ở Quận 9 cuối một con hẻm thoai thoải dốc ngoằn ngèo. Đúng hẹn 9h sáng chủ nhật vừa dừng xe, đã thấy anh đứng đợi phía sau cánh cổng nhỏ nửa đóng nửa mở.Kéo tôi ra chiếc bàn kê tạm ngoài hiên,chế thêm chút nước sôi vào ly cà phê anh bắt đầu câu chuyện thật chậm rãi .."Tớ cần kiểm tra y tế mấy bộ phận trong người hình như có gì trục trặc ,kết hợp lo nốt thủ tục,sắp xếp thời gian cho đêm ra mắt tác phẩm thơ SÀI GÒN .Ở Thành phố việc đi lại liên hệ sẽ thuận tiện ,với lại thử đổi cái không gian vẽ xem có ra được gì là lạ mới mẻ hơn.Bạn bè kéo nhau ra quán chẳng mấy khi hẹn về nhà.Phần vì đang ở nhà vợ ,phần nữa chốn riêng như anh nói: tớ quen nhấm nháp hưởng thụ sự cô đơn yên ả một mình rồi.Vậy ra việc về"dưới đó" thực quan trọng bởi có mấy khi anh rời cái "tổ tò vò"của mình đến mấy ngày. Tôi chia sẻ với anh và lặng lẽ quan sát vài thứ vật dụng,đồ đạc tối thiểu anh dùng làm cái công việc sáng tạo,mộng mơ và tiếp bạn bè. Chiếc bàn nhỏ,mấy cái ghế cọc cạch ,cặp chân nến bằng sắt uốn sơn đen bụi mờ cạnh cái đài hiệu Sony cũ xì không biết có tự thời nào,nơi cánh cửa ra vào treo đầy áo quần bê bết sơn đủ màu xanh đỏ,rồi cọ, bay , ru lô...cắm đầy một xô nhựa.Còn lại là tranh.Tranh treo kín các bức tường đến tận trần nhà ,tranh xếp chồng lớp ,cái nọ gối lên cái kia sắc màu rực rỡ,nhảy múa chen chúc ,tất cả hiện ra lồ lộ dữ dội mà vẫn cảm được sự hài hòa ,dịu dàng trong lành đến lạ.Đã hơn một lần tôi đưa ra nhận xét cực đoan thế này:Tranh của anh tôi thích treo,hay xếp bề bộn ngổn ngang trong một không gian nén đến ngợp sắc màu như chúng mình đang ngồi và xem ở đây ...còn không chỉ một bức với chút sắp đặt ,treo trang trọng trong một không gian mênh mông trắng đủ ấn tương ,đẹp đẽ rồi

Photobucket

Tôi không phải là nhà phê bình mĩ thuật,tôi chỉ bỗng phát hiện ra rằng; những tác phẩm hội họa của anh hoặc sẽ làm lung linh ,rực rỡ hoàn chỉnh thêm không gian nội thất,hoặc phải rất cần biết tiết chế khi định lựa chọn tranh của anh làm điểm nhấn trang trí trong nhà .Sự ngẫu nhiên song hành, gần gũi giữa chất hội họa của anh và nghệ thuật kiến trúc đương đại ,thật lạ kì... Đã nhiều năm làm công việc thiết kế kiến trúc và trang trí nội ngoại thất ,gặp rất nhiều những không gian sắc màu ,sang trọng ,ấn tượng đẹp đẽ, và cả những phô trương cầu kì,vụn vặt...tùy vào sự cảm nhận sở thích và gu thẩm mỹ ở mỗi người,cốt chủ nhân mãn nguyện, tâm đắc bằng lòng...Nội thất ở mỗi nhà và có tự lâu rồi.Giàu ,nghèo,sang hèn ,được mất.
Tôi yêu thơ anh ,ngân nga" Em ơi Hà nội phố,"tôi quen và thích sự chật trội bề bộn sắc màu bởi với Phan Vũ -Thơ,Vẽ và Tranh đã đủ sự đẹp đẽ cho đời, bạn bè ,cã cái không gian nội thất thú vị ,trẻ trung ,cũ kĩ này.

Ở vườn 2

Hồi ấy vào khoảng năm 2002 khi đó mẹ tôi mới mất gần được một năm.Mưa ngâu rả rích suốt tháng bảy kéo rầm dề qua tháng tám,trời mọng nước xám xịt.Chiều xuống nhanh,nhập nhoạng tối,vườn thật buồn.Cơm nước xong đang ngồi bó gối chẳng biết làm gì,bỗng dưng mưa tạnh hẳn,mờ sau vòm lá vầng trăng sắp tròn từ từ nhô lên tỏa sáng thật dịu dàng thuần khiết...đã sắp rằm trung thu.Mặc thêm chiếc áo,xỏ chân vào đôi ủng rồi cứ thế lững thững bước ra vườn, hít hà thật mạnh mùi hương của đêm,của hoa,mùi trái cây chín hòa quện trong đêm, thơm ngọt ngào.Nhớ hồi mẹ tôi còn sống, mẹ rất thích hoa ngọc lan mỗi sớm ra vườn bà hay ngắt vài bông bọc trong chiếc khăn nhỏ để nơi đầu giường.Chừng gần hai năm sau bố mất,nhớ bà mỗi sớm ông cũng ngắt mấy bông ngọc lan sắp vào chiếc đĩa nhỏ đặt lên bàn thờ.Miên man vừa đi vừa nhớ,vòng qua ao sen,dọc hàng mai chiếu thủy,rồi quay về cổng trước.Bỗng thoảng tít trên cao một mùi hương không hẳn thơm mà hăng hăng ngai ngái, vừa quen vừa lạ,định thần giây phút rồi khe khẽ reo lên một mình:Hoa sữa...những cảm xúc bồi hồi,niềm hạnh phúc nhỏ nhoi bình dị.Tháng bảy Sài gòn mưa ngâu,không chắc ngày xưa mưa có suốt ngày rơi rả rích.Đêm yên ả những chùm hoa trắng li ti tỏa nồng nàn mùi hương, ai một lần ngang qua mãi một đời để nhớ.Gọi với vào trong nhà:vợ ơi cây hoa sữa nhà mình mới nở, đêm se lạnh trong vườn nhớ miên man Hà nội, đã vào mùa chớm thu.

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Khói

Khói ở đâu cuối vườn
Chiều chiều ai đốt lá
Ngõ nhà bên xa quá
Dáo dát tiếng chổi đưa
Đã tháng mười ấy chưa?
Những ngày xưa mãi xưa
Đã ngang mùa lá rụng
Ngong ngóng gì ngu ngơ

Khói ở đâu cuối vườn
Ngai ngái mùi cỏ lá
Nồng nồng hương rơm rạ
Xèo xèo bọt củi tươi
Những chiều nhớ nguôi ngoai
Những ngày xa,xa lắm
Tháng mười hanh hao nắng
Lặng lẽ chớm thu về...

Ở vườn 1

Ở vườn.Sống thật chậm,với lại cái tuổi tri thiên mệnh qua lâu rồi vội vã cũng chẳng để làm gì.Ăn chậm,nói năng chậm rãi,đi đứng cứ thủng thà thủng thỉnh ,cái chậm nó vận vào người từ hồi còn trẻ,thế nên ở vườn thấy cũng là phải nhẽ...Ở vườn xa ồn ào,bụi bặm, bon chen nơi phố thị,lại giữ mình được sạch cả thể xác lẫn tâm hồn,rồi được gần thiên nhiên,cỏ cây hoa lá,cảm được sự giao hòa trời đất,đổi thay mưa nắng bốn mùa.Ở vườn sáng lứu lo chim hót,chiều hôm gom lá đốt nghe thoang thoảng mùi khói cay nồng,bồng bềnh nhớ về ngày xưa, nơi miền quê đã quá xa vời.Làm vườn như là một sở thích,một công việc ,cũng sớm tối nhọc nhằn,trồng cây ,cắt cành,tỉa lá...lúc rảnh rỗi thì tìm vui trong Vẽ vời, Viết lách nhì nhằng."Ở ẩn"chốn vườn ,bè bạn chẳng thiếu, chẳng quên vẫn còn có phúc,không quan chức, chẳng sang giàu,mở lòng, chân tình mà sống, mà"Thơ con cóc,Vẽ rồng vẽ giun"...
... Ai có về xa xăm mùa khói
Đêm trăng bàng bạc tháng mười
Có còn nhớ miền quê xưa ấy
Nhấp nhánh đen lóng lánh mắt cười...

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Không đề

             Mùa thu vời xa quá
             Nghiêng nghiêng Hà nội phố
             Nắng miên man vàng
             Tóc bồng cặp trễ
             Lụa là khăn san


            Heo may ngập ngừng đầu ngõ
            Thềm gạch mòn
            Rêu xanh
            Guốc gỗ
            Gót chân son
           Cửa bức bàn cài then

           Người di quay dầu ngoảnh lại
          Cong cong mái hiên
          Tóc hong hong gió
           Mùi hương nhu thoang thoảng diu dàng
           Mẹ ngồi đan áo
           Nhớ về xa xăm
           Dòng sông thời gian
           Sẽ còn chở bao mùa thu tới
           Để nắng vàng trời trong
           Xa xanh vời vợi
           Trong vắt buồn chớm thu Hà nội
           Sóng sánh chén chè nóng hổi
           Ban mai một mình
           Nhấm nháp trọn ngày thu
     

Hoa gạo sông Đà

Ủ ươm lửa nắng mặt trời
Nồng men đất,ấm tiếng cười trẻ thơ
 Từ trong mưa rét lạ chưa
Đỏ bừng sắc đỏ gọi mùa nắng lên
Đơn sơ riêng một vẻ riêng
Hoa gạo ơi thắp lửa lên giữa trời
Ngàn xưa nước chảy mây trôi
Ngàn sau vẫn thế đầy vơi sông Đà
Dùng dằng bến,lỡ chuyến đò
Nôn nao hoa gạo đôi bờ Phương lâm



(*)Bến dò Phương lâm thị xã Hòa Bình

Bến Ngăm

Tháng mười đã quá thu      
Đồng bãi vàng hoa cải      
Triền đê hoa cỏ may           
Tím cong chiều Phả Lại      
Lúa đương thì con gái        
Con gái tròn lưng ong         
Khói mùa rơm ngai ngái      
Lưng lửng trời chuyển đông 
Tháng mười ngó mông lung  
Quên quên rồi lại nhớ           
Bến Ngăm mùa trở gió          
Tiếng gọi đò sang sông           
Tháng mười đã chớm đông    
Đồng bãi vàng hoa cải          
  Ngang chợ Trì Phố mới           
Thiên thai mờ bến sông          

Bến Hồ

Gửi các bạn khoa Kiến Trúc K66..


"...Đò đêm người chẳng thấy người
       Râm ran chuyện khúc khích cười chật khoang
    Mới vừa Tết đã sang giêng
       Câu giã bạn trót để quên đôi bờ
    Người đi chín đợi mười chờ
       Đò đêm
       Muộn chuyến
       Bến Hồ
       Đò đêm ..."

(*) : Bến Hồ : Bến đò ngang sông Đuống